Thần Kinh

Bố cháu năm nay 51 tuổi. Trước đây, bố cháu đi bộ đội, sau đó ra quân và làm ở cơ quan Nhà nước, khoảng 10 năm sau, bố cháu tự ý xin thôi việc do quan hệ không tốt với giám đốc mới. Từ đó, bố cháu đi làm ngoài, mua bán vật liệu, máy móc, lúc đó, do chịu khó, bố cũng kiếm tiền kha khá. Nhưng sau đó, khoảng năm 2006 bố cháu làm ăn thua lỗ dần, cũng cùng lúc đó thì chị cháu cũng thi đại học, bố cháu bắt chị cháu phải thi cảnh sát và nhất quyết đi tạo quan hệ với người ngoài để chạy cho chị cháu được vào, và đồng thời cũng nịnh bợ ông ấy để chạy cho bố cháu vào chức vụ vào cơ quan nhà nước. Tuy nhiên,ông ấy không giúp, mà chỉ lợi dụng bố cháu để lấy tiền, lấy quà, bố cháu phải mất đến hàng trăm triệu, nhiều khi, ông còn khinh bố cháu ra mặt. Cuối cùng không thu được kết quả gì, chị cháu trượt đại học, bố cháu rất sốc. Ngoài ra, bố cháu còn cho một người bạn khác vay tiền (hàng trăm triệu) nhưng không đòi được, và cuối cùng bị người ta ép lấy cái xe ô tô con. Tiền không có, chi phí cho cái xe đi lại cũng không đủ, bố cháu lại đi quan hệ với 1 người đàn bà bên ngoài, cũng vẫn chỉ vì mục đích xin được 1 chức vụ nào đó có quyền lực (cháu cũng không rõ vấn đề này vì bố nhất định không bao giờ nói rõ ràng cho bất kỳ ai biết), nhưng sau đó không thành công, bố cháu về nhà, chỉ suốt ngày ra ngoài sân chửi bới, chửi xã hội, chửi chế độ, lời lẽ tục tĩu vô cùng. Hễ thấy ai đi qua nhìn vào là bố bảo người ta nhìn đểu, theo dõi, mỉa mai bố. Bạn cháu vào nhà chơi, nó soi gương, bố cháu đợi nó về rồi chửi cháu là "chơi với loại bạn không ra gì, bạn mà đến quyến rũ tao, bẫy tao". Có hôm, sáng 4,5 giờ bố cháu không ngủ được, dậy lảm nhảm chửi 1 mình. Từ hồi bố cháu bị như vậy, bố đánh mẹ nhiều lần, đánh nhau với hàng xóm cũng nhiều, và bố mẹ cháu cãi nhau thường xuyên. Nhưng cũng có nhiều khi bình thường, bố cháu cũng nói chuyện rất tỉnh táo, chứ không phải lúc nào cũng chửi bới, Có tuần thì bố cháu hôm nào cũng chửi bới, nhưng có tuần chỉ vài ba ngày. Chẳng hạn khi nói về 1 vấn đề tiêu cực nào đó (như vụ bác sỹ Cát tường, vụ Nguyễn Thanh Chấn tù oan 10 năm), ban đầu bố cháu chỉ nghe và nói bình thường, nhưng càng về sau, bố cháu lại càng nói nhiều, nói dai, nói dài, và có thể mấy ngày liền nói đi nói lại về vấn đề đó, phán xét, chửi bới (tất nhiên là lại ra ngoài sân), không quan tâm ai nghe hay không, vẫn cứ nói. Giờ hàng xóm, họ hàng, và thậm chí người trong gia đình, không ai còm muốn đến gần, không ai còn muốn nói chuyện với bố cháu nữa. Tuy nhiên bố vẫn rất thương cháu, vẫn biết lo cho mọi người, ở nhà vẫn nấu cơm, nhưng có hôm tiêu cực, ức chế thì bỏ mặc. Nhiều lần chị cháu, mẹ cháu bảo bố cháu đi khám xem sao, nhưng đều bị bố chửi, và nói "tao không bị điên, tao chuẩn". Bố cháu bị như vậy tính đến nay khoảng 4 năm rồi (từ đó đến nay bố cháu không muốn làm bất cứ 1 nghề gì). Có người khuyên cho bố cháu uống thuốc mê rồi chở xuống bệnh viện chữa trị nhưng nhà cháu còn đang băn khoăn. Vậy, Bác sỹ cho cháu hỏi, bố cháu bị bệnh gì, và làm cách nào để giải quyết? Cháu xin cảm ơn!

Nguyễn Hoài

(2013/11/17 19:53)

Chào bạn
\nTheo như lời bạn nói, bố bạn đã bươm chải cuộc sống, nhưng thật không may khi bị khá nhiều " người lừa", do vậy mà tính khí của bố bạn hiện tại cũng là điều dễ hiểu. Hiện tại, bạn cũng như mọi người trong gia đình cần bên bố bạn, không nên có những suy nghĩ rằng bố bạn bị bệnh. Bạn cũng như gia đình cần xác định, bố bạn bị ảnh hưởng bởi cuộc sống, có nhiều suy nghĩ tiêu cực về con người, về cuộc sống, do vậy bạn và gia đình cùng chia sẻ với bố bạn, tâm sự, và có những lời góp ý thật nhẹ nhàng và đúng lúc với bố bạn. Hãy trở thành người bạn, người chia sẻ tâm sự với bố bạn. Hãy cùng bố xem những tấm gương tốt, những mặt tích cực của cuộc sống.
\nChúc bạn và gia đình sức khỏe

Tìm kiếm câu hỏi khác

Các câu hỏi liên quan